
Miền Tây sông nước
Câu chuyện kể về chuyến đi miền Tây của chàng trai tên Tài, sống quen trên thành phố thứ gì cũng có. Những khi về nơi đây, cậu lại trở thành một chàng trai chân lấm tay bùn, cậu thích thú vởi nhiều điều mới lạ, cậu chưa từng thấy ở trên thành phố. Và chuyện tình của cậu và nàng Thơ. Các bạn hãy đọc tiểu thuyết này nhé!

Tình yêu màu hoa tuyết trắng
Tốc độ tuyết hoa rơi xuống là mỗi giây từ một đến hai mét. Vậy khi tuyết hoa cách gần tôi, liệu tôi có thể tiến lại gần anh thêm một chút không? Đây là câu chuyện kể về cô gái mười sáu tuổi tên Eira, cô mang trong mình tình yêu với chàng trai cách xa cô nửa vòng trái đất là Joestar. Một cuộc tình đầy lãng mạn khi Eira đã vụng yêu Joestar vào ngày tuyết đầu mùa năm cô mười hai tuổi. Tuyết có màu trắng, là màu sắc tinh khiết và trong trẻo nhất trong tất cả các màu sắc và liệu tình yêu của họ có tinh khiết như màu của tuyết hoa hay không?

Mười hai canh giờ
"Lệ Quỷ, ta cầu xin cô! Cầu xin cô cho ta thêm một canh giờ nữa được không? Chỉ một canh giờ nữa thôi, ta vẫn còn điều chưa nói với huynh ấy! Ta cầu xin cô, cầu xin cô!" "Lệ Quỷ, ta quỳ lạy cô! Cô cho ta thêm chút ít thời gian nữa thôi, xong việc ta sẽ ngoan ngoãn cùng cô xuống dưới đó! Có được không? Có được không?" "Lệ Quỷ, ta chưa muốn chết, ta chưa muốn chết! Làm ơn buông tha cho ta đi!" Nàng là Lệ Quỷ được đích thân Diêm vương sai lên phàm trần để thu phục cô hồn dã quỷ còn vương vấn nhân gian. Trước khi áp giải họ xuống Ma Giới, nàng cho họ thời gian mười hai canh giờ. Đúng mười hai canh giờ sau, mọi thứ bắt buộc phải quay về đúng guồng quay của số phận. Một khi cánh cửa địa ngục khép lại, bất cứ ai dù có cầu xin cũng chỉ là vô ích!

Hiến dâng
Mấy ngày gần đây, khắp vùng quê Calixta đều đồn thổi nhau rằng: Con gái cả nhà Lenora sắp sửa kết hôn với con trai cả nhà Tabitha. Vì vậy, những cái mồm chua ngoa nhất của Calixta giờ đây đã có cơ hội bàn tán và xì xào về sính lễ của nhà trai, khoản nợ của nam tước Lenora ở trường đua ngựa hay hơn hết nhan sắc xinh đẹp của cô con gái cả vừa bị bán đứt đi bởi hơn trăm bảng. Chao ôi, nhưng những cái tai nghe lỏm có tài tình đến cỡ nào cũng không thể phát hiện ra cái tình cảm bí mật của cô tiểu thư cao quý này. Liệu tình cảm ấy có thể vượt qua thử thách để đạt được hạnh phúc hay sẽ tắt ngúm đi khi vừa mới gặp khó khăn? Liệu nó sẽ là điểm tựa để nàng bước tiếp hay là lưỡi hái tử thần quyết định số phận của nàng? Và câu hỏi quan trọng hơn hết thẩy : Liệu nó có phải là một vòng tuần hoàn bi kịch không?

Thiên Mộc Bách Trà
Năm 14 tuổi, Mộc Trà phải tận mắt chứng kiến mẹ ruột mình bị bắt tạm giam vì tội tàng trữ chất cấm trái phép. Hai tháng sau, cô nghe được tin bản thân không phải là con gái ruột thịt của Viện trưởng Đình, người anh trai luôn yêu thương che chở cho cô cũng không có cùng dòng máu với mình. Năm 24 tuổi, cô trở thành bác sĩ thực tập tại Từ Tâm, nơi có anh trai và cả người cha đã lâu không gặp của cô ở đó. Năm 27 tuổi, cô từ bỏ công việc của mình tại Từ Tâm để cầu mong cứu chữa trái tim đã bị vò nát của mình. Mộc Trà đã trải qua thương tổn mất đi người thân, mất đi gia đình, có nhà mà không thể nhận. Cô mang trong mình một nỗi đau day dứt nhất, cũng mang trong mình một sứ mạng thiêng liêng nhất - là cứu người. Nhưng một lần nữa số phận lại ép cô, phải cứu người mình muốn giết, lỡ yêu người mình đã hận. ~~~~~~~~~~~~~~ Giữa hàng ngàn đứa trẻ được sinh ra ngày hôm đó, anh là một trong những đứa bé bị sinh thiếu tháng. Giữa hàng ngàn người mẹ có thể ôm đứa trẻ mình sinh ra vào lòng để cho nó uống những giọt sữa đầu tiên, thì mẹ anh lại phải vào phòng cấp cứu lần hai vì mất quá nhiều máu. Rồi họ cũng chẳng thể nhìn thấy nhau dù chỉ một lần, dù là chỉ một giây. Ba gọi anh là Thiên Bách, mong anh cao lớn khỏe mạnh, mong anh kiên định vững vàng vươn đến trời xanh. Năm 18 tuổi, anh quyết định thi vào Học viện Lục quân dưới sự cho phép và dẫn dắt của cha mình, Trung tá Thường. Năm 19 tuổi, cha mất trong khi làm nhiệm vụ, Bách quyết định chuyển sang Trường Sĩ quan Đặc công. Năm 32 tuổi, anh đã ở Tam Đại được sáu năm. Kiên trì thầm lặng bao nhiêu năm anh cũng nắm được tình hình, biết được người mình cần bắt, nhắm đúng việc mình cần làm, nhưng lại lỡ yêu sai một người. Vì người đó, kế hoạch của anh đổ bể, đã không thể bắt được trọn ổ còn suýt mất đi tính mạng. Cho dù mạng này là người đó giữ cho anh thì anh cũng đã thề rằng, cả đời cũng sẽ không liên hệ với bác sĩ nữa. ~~~~~~~~~~~~~~ Cả hai đã tổn thương quá nhiều, cũng đã mất đi không ít, định mệnh để họ gặp nhau liệu có phải là để giúp họ chữa lành hay chỉ để dứt khoát một lần lấy đi của họ tất cả niềm tin, tất cả hy vọng và cả một đời?

Nhật kí của người mình thích
♥Cậu bạn ngồi cạnh tôi, cậu ta không có nhắn sắc, lại thích trêu ngươi đâm ra trong lớp cứ thuận mồm đặt biệt danh trêu chọc cậu. Chuyện đã vậy từ cái hồi tôi lỡ đấm cậu ấy. Được cái, cậu ấy học giỏi và giỏi cả thể thao nữa nhưng cũng chả trốn được việc bị trêu. Ý ẹ luôn! “Trán mày nhiều mụn thế!” Nghe mấy câu như thế hẳn là Kha cũng tổn thương lắm chứ - tôi nghĩ. ♥Tôi rất ngưỡng mộ bạn nữ ngồi cạnh. Không đi học thêm mà thành tích cậu ấy vẫn tốt. Cậu ấy rất dễ thương và vui tính, ai cũng yêu quý cậu ấy. Tôi tự thấy bản thân khó gần và hay cà khịa các bạn khác nên có khi cậu lại ghét tôi. Tôi quay sang hỏi thằng Hoàng: Mày thấy tao có tán được gái không. Hoàng cười phá lên rồi nói: Sao mày không hỏi mẹ mày về nhan sắc của mày?

Nhớ
Câu chuyện nói về chuyện tình của anh Khoai và chị Sắn, những kỉ niệm của anh chị gắn liền với cánh đồng hoa, đặc biệt là hoa thạch thảo. Cuộc sống của anh chị tuy nhiều sóng gió nhưng cuối cùng họ vẫn về bên nhau và sống hạnh phúc mãi mãi về sau.

MÊ TÂM: ÁI TÌNH HẮC ÁM
Một âm mưu hào môn dẫn tới cuộc gặp gỡ định mệnh giữa đại thiếu gia độc đoán của Trịnh gia và thiếu nữ lương thiện tới từ một bộ lạc thiểu số lánh đời. Vòng quay số phận bắt đầu chuyển động... Những bí thuật cổ xưa vì dục vọng và lòng tham của con người mà sống lại, hào môn minh tranh ám đấu tràn ngập thù hận máu tanh, tất cả đều vì một chữ 'tình'.

Nắng cuối hạ
Quá khứ, hiện tại và tương lai, ba khái niệm về thời gian tuy mơ hồ nhưng lại chứa đựng nhiều ý nghĩa. Những điều đã xảy ra trong quá khứ thì không thể thay đổi, những gì ở hiện tại phụ thuộc vào bản thân chúng ta, còn tương lai thì được dựng lên từ quá khứ và hiện tại. Chúng tưởng chừng như riêng biệt nhưng thực chất lại có mối liên hệ mật thiết. Điều này là hiển nhiên, tới mức con người ta cứ đắm chìm trong quá khứ hay mơ mộng viển vông tới tương lai mà bỏ quên hiện tại. Từng câu chuyện đã xảy ra trong quá khứ hay những câu chuyện được vẽ nên trong tương lai đều có điểm xuất phát từ hiện tại. Các nhân vật trong truyện đều có những sai lầm khác nhau trong quá khứ và ở cả hiện tại, nhưng thông qua sự giúp đỡ, sự sẻ chia và tình yêu thương mà tất cả đã được tha thứ và cùng nhau hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn. Một vườn hoa sẽ có bông đẹp bông xấu nhưng bông nào cũng tỏa ngát hương thơm. Thông qua tác phẩm này mong rằng tất cả các bạn độc giả hãy luôn có những suy nghĩ tích cực và không ngừng cố gắng vươn lên trong cuộc sống.

Khi biển rộng gặp trời cao
Biển của thị trấn Lam Linh luôn trong veo và xanh ngắt, đẹp tựa như ngọc. Nhưng nơi đây không phát triển du lịch biển, cũng không đánh bắt hải sản quá nhiều. Trận đại hồng thủy vào một trăm năm trước đã cướp đi sinh mạng của nhiều người khiến người ta vừa kính vừa sợ biển. Ở Lam Linh, người ta chỉ thờ hai vị thần duy nhất là thần Biển và Trời ở đền Đông Vi. Tại chính điện ngôi đền, bức tường bên trái là hình ảnh biển trời phân đôi, còn trên bức tường đối diện người ta khắc dòng chữ lớn, in đậm: “Nơi đường chân trời xa xôi, tưởng chừng được gặp gỡ, hòa cùng một màu xanh thẳm. Nhưng nào có thể tan vào làm một, trời và biển chỉ có thể muôn đời tách rời, chia đôi. Đến khi nào, biển rộng mới có thể gặp trời cao?” … Thanh Dương chủ động làm bạn với Thiên Chân, nhiệt tình làm bạn với Vân Hà. Thanh Dương cũng là người kéo cả ba lại với nhau, cùng làm bạn. Vân Hà thích Thanh Dương, nhưng cô lại không rõ lòng cậu bạn thế nào. Mùa hè năm lớp mười một, cô tỏ tình với cậu, cậu cũng có ý với cô. Và mùa hè rực rỡ ấy cũng chính là mùa hè cuối cùng của Thanh Dương. Dưới lòng biển sâu, cậu đã ra đi, mãi mãi, vì cô. Ngoài Thiên Chân ra, Vân Hà chẳng còn người bạn thân nào cả. Một tình bạn hời hợt, hai con người tưởng chừng như sẽ chẳng bao giờ thân thiết, lại tựa nương nhau đi tiếp hành trình cuộc sống, những tháng ngày không có Thanh Dương…